10 Chúng ta mò mẫm men theo tường như người mù, Như người không có mắt, chúng ta dò dẫm. Ban ngày giữa trưa mà chúng ta vấp ngã như vào lúc chạng vạng; Giữa những người mạnh khỏe mà chúng ta như người chết.
11 Tất cả chúng ta gầm gừ như gấu, Than thở não nề như chim bồ câu. Chúng ta trông lẽ công bình nhưng không có; Mong sự cứu rỗi nhưng nó xa cách chúng ta.
12 Vì sự vi phạm của chúng tôi trước mặt Ngài thật nhiều; Tội lỗi chúng tôi làm chứng nghịch chúng tôi. Vì sự vi phạm của chúng tôi vẫn ở cùng chúng tôi Và chúng tôi biết sự gian ác mình.
13 Chúng tôi đã vi phạm, đã phản bội CHÚA Và quay lưng không theo Đức Chúa Trời mình. Chúng tôi đã nói lời bạo ngược và phản loạn; Cưu mang những lời gian dối trong lòng rồi thốt ra.
14 Lẽ công bình bị đẩy lui; Sự công chính thì đứng xa; Vì lẽ thật bị vấp ngã nơi quảng trường Và sự ngay thẳng không thể vào.
15 Lẽ thật không còn nữa Và kẻ lánh xa điều ác thì bị cướp giật. CHÚA nhìn thấy và Ngài buồn lòng Vì không có sự công bình.
16 Ngài thấy không có ai cả; Và kinh ngạc vì không ai cầu khẩn Nên Ngài dùng cánh tay mình để cứu rỗi; Và sự công chính của Ngài hỗ trợ mình.