1 Vào năm Vua Ô-xia băng hà, tôi thấy Chúa ngồi trên ngai cao cả, tôn quý; thân áo Ngài đầy dẫy đền thờ.
2 Phía trên ngai có các sê-ra-phim đứng hầu. Mỗi sê-ra-phim có sáu cánh, hai cánh che mặt, hai cánh che chân và hai cánh để bay.
3 Các sê-ra-phim gọi nhau và hô lên: “Thánh thay, thánh thay, thánh thay là CHÚA Vạn Quân, Vinh quang Ngài đầy dẫy khắp đất.”
4 Vì tiếng hô, các then cài nơi ngưỡng cửa rung chuyển, và đền đầy dẫy khói.
5 Tôi nói: “Khốn nạn cho tôi! Tôi chết mất! Vì tôi là người có môi bẩn thỉu, sống giữa một dân có môi bẩn thỉu; vì mắt tôi đã thấy Vua, tức là CHÚA Vạn Quân.”