4 Vì tiếng hô, các then cài nơi ngưỡng cửa rung chuyển, và đền đầy dẫy khói.
5 Tôi nói: “Khốn nạn cho tôi! Tôi chết mất! Vì tôi là người có môi bẩn thỉu, sống giữa một dân có môi bẩn thỉu; vì mắt tôi đã thấy Vua, tức là CHÚA Vạn Quân.”
6 Bấy giờ một trong các sê-ra-phim bay đến tôi, tay cầm than lửa đỏ đã dùng cặp gắp từ bàn thờ.
7 Sê-ra-phim đó sờ vào miệng tôi và bảo: “Nầy, cái nầy đã đụng đến môi ngươi; lỗi ngươi đã được xóa, tội ngươi đã được tha.”
8 Và tôi nghe tiếng Chúa phán: “Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta?” Tôi thưa: “Dạ, có tôi đây, xin hãy sai tôi.”
9 Ngài phán: “Hãy đi và nói với dân này rằng: ‘Nghe thì cứ nghe, nhưng không hiểu; Nhìn thì cứ nhìn nhưng không nhận biết.’
10 Hãy làm cho lòng dân này chai lì, Tai nặng, Mắt nhắm, E rằng mắt chúng nó thấy được, Tai chúng nó nghe được, Lòng chúng nó hiểu được Và quay trở lại rồi được chữa lành.”