9 Ngài phán: “Hãy đi và nói với dân này rằng: ‘Nghe thì cứ nghe, nhưng không hiểu; Nhìn thì cứ nhìn nhưng không nhận biết.’
10 Hãy làm cho lòng dân này chai lì, Tai nặng, Mắt nhắm, E rằng mắt chúng nó thấy được, Tai chúng nó nghe được, Lòng chúng nó hiểu được Và quay trở lại rồi được chữa lành.”
11 Tôi hỏi: “Lạy Chúa, cho đến khi nào?” Ngài đáp: “Cho đến khi các thành hoang vắng Không người cư ngụ, Nhà cửa không người ở, Đất ruộng hoàn toàn hoang tàn.
12 Cho đến khi CHÚA đã đuổi dân đi xa, Nhiều nơi trong xứ bị hoang phế.
13 Dù một phần mười dân cư còn lại tại đó, Họ cũng sẽ bị thiêu hủy. Như cây dẻ, cây sồi Khi bị đốn vẫn còn gốc Thì dòng giống thánh là gốc của nó.”