6 Tất cả chúng tôi đã trở nên như người ô uế; Mọi điều công chính của chúng tôi như chiếc áo bẩn thỉu. Tất cả chúng tôi đều tàn héo như chiếc lá Và tội lỗi chúng tôi như cơn gió cuốn chúng tôi đi.
7 Không ai cầu khẩn danh Ngài; Không ai thức tỉnh để níu lấy Ngài. Vì Ngài đã ẩn mặt khỏi chúng tôi Và để chúng tôi tiêu tan trong tay tội lỗi của mình.
8 Dầu vậy, lạy CHÚA, Ngài là cha chúng tôi. Chúng tôi là đất sét, Ngài là thợ gốm. Tất cả chúng tôi là công việc của tay Ngài.
9 Lạy CHÚA, xin Ngài đừng quá giận, Xin chớ ghi nhớ mãi tội ác chúng tôi. Kìa, xin Ngài đoái xem, Tất cả chúng tôi là con dân của Ngài.
10 Các thành thánh của Ngài đã trở nên sa mạc, Si-ôn đã trở nên sa mạc, Giê-ru-sa-lem đã trở nên hoang phế.
11 Ngôi đền thánh và vinh hiển của chúng tôi, là nơi tổ tiên chúng tôi ca ngợi Ngài, Đã bị lửa thiêu hủy. Tất cả những gì chúng tôi quý trọng đều đã bị tàn phá.
12 Lạy CHÚA, trước những cảnh này Ngài vẫn đành lòng, Ngài vẫn im lặng và để chúng tôi bị hình phạt nặng nề sao?