2 Nhiều quốc gia sẽ rủ nhau đến đó: “Nào, chúng ta hãy lên núi CHÚA, Chúng ta hãy lên đền thờ Đức Chúa Trời của Gia-cốp, Để Ngài dạy chúng ta đường lối Ngài, Để chúng ta bước đi trong các nẻo Ngài. Kinh luật sẽ ra từ núi Si-ôn, Và lời CHÚA từ thành Giê-ru-sa-lem.
3 Ngài sẽ xét xử giữa nhiều dân, Ngài sẽ phân xử các cường quốc xa xôi. Người ta sẽ lấy gươm rèn lưỡi cầy, Lấy giáo rèn dao tỉa cây. Chẳng còn nước nào giơ gươm lên nghịch cùng nước khác, Chẳng còn ai học tập chiến tranh nữa.
4 Ai nấy sẽ ngồi dưới gốc cây nho Và cây vả của riêng mình. Chẳng còn ai gây sợ hãi nữa. Chính CHÚA Vạn Quân đã phán.
5 Dù cho mọi dân, ai nấy bước đi Theo danh của thần mình, Chúng tôi vẫn cứ bước đi theo danh của CHÚA, Đức Chúa Trời chúng tôi, đời đời mãi mãi.”
6 CHÚA phán: “Trong ngày ấy, Ta sẽ tập họp những người què, Ta sẽ gom góp những người lưu đày tản mát, Phải, những người Ta đã trừng phạt.
7 Ta sẽ lập những người què thành giống dân còn sót lại, Những người bị đày đi xa thành một nước hùng mạnh.” Và CHÚA sẽ trị vì họ tại núi Si-ôn, Từ nay cho đến đời đời.
8 Về phần ngươi, hỡi Tháp chăn bầy, Hỡi đồi Ô-phên, hỡi cô gái Si-ôn! Quyền thống trị ngày xưa sẽ trở về với ngươi, Vương quốc sẽ giao về cho cô gái Giê-ru-sa-lem.