1 Khốn thay cho thành phản loạn, ô uế, Áp bức dân mình!
2 Nó không nghe lời, Không chịu sửa dạy, Không tin cậy CHÚA, Không kêu cầu Đức Chúa Trời mình.
3 Các quan chức trong thành Là sư tử gầm rống, Các thẩm phán là chó sói săn mồi ban đêm, Không để dành chi đến sáng mai.
4 Các tiên tri ba hoa khoác lác, Nói điều dối gạt. Các thầy tế lễ làm ô uế đền thánh, Bóp méo Kinh Luật.
5 Nhưng CHÚA là Đấng công chính ngự giữa thành, Ngài không làm điều ác. Mỗi buổi sáng, Ngài thi hành sự phán xét, Không hề sai hẹn như buổi rạng đông. Nhưng kẻ ác không biết xấu hổ.
6 CHÚA phán: “Ta đã hủy diệt các dân tộc, Phá đổ các tháp ở góc tường thành có lỗ châu mai. Ta làm cho đường sá hoang vu, Không người qua lại. Ta khiến cho thành phố tiêu điều, Không một bóng người, không ai cư ngụ.
7 Ta nghĩ thầm: ‘Chắc chắn dân Ta sẽ kính sợ Ta, Chúng sẽ chịu sửa dạy. Chúng sẽ không quên Mọi điều Ta làm cho chúng.’ Nhưng rồi chúng lại càng sốt sắng làm mọi việc gian ác.”