15 Các lãnh tụ Ê-đôm đều khiếp đảm, Cấp chỉ huy Mô-áp run cầm cập, Dân Ca-na-an kinh hãi rụng rời;
16 Tất cả đều khủng khiếp hoang mang. Lạy Chúa! Tay quyền năng Chúa đưa ra, Làm chúng đứng trân như phỗng đá, Cho đến khi dân Chúa đã đi qua, Cho đến khi dân Chúa chuộc đã qua khỏi.
17 Lạy Chúa! Chúa đem dân Chúa về trồng Trên núi thánh là sản nghiệp Chúa chọn, Là nơi Chúa đặt nơi cư ngụ, Là Nơi Thánh chính tay Ngài thiết lập.
18 CHÚA cầm quyển tể trị, Từ đời đời cho đến đời đời.”
19 Trong khi chiến mã, xe chiến mã và kỵ binh của Pha-ra-ôn đều chìm dưới đáy biển vì CHÚA đem nước biển trở lại phủ lấp họ; còn dân Y-sơ-ra-ên đi ngang qua biển như đi trên đất khô.
20 Nữ tiên tri Mi-ri-am, chị của A-rôn, và các phụ nữ đều cầm trống cơm nhảy múa.
21 Mi-ri-am cất tiếng ca: “Hãy hát lên ca ngợi CHÚA, Vì Ngài cao cả tuyệt vời. CHÚA ném xuống biển sâu, Bao nhiêu chiến mã cùng đoàn kỵ binh.”