13 Pha-ra-ôn lòng vẫn không lay chuyển, không nghe lời hai ông, đúng như Đức Chúa Trời đã nói trước với Môi-se.
14 CHÚA nhắc lại cho Môi-se: “Pha-ra-ôn ngoan cố, sẽ tiếp tục từ khước không cho dân Ta đi.
15 Nhưng sáng mai, con cứ đi ra bờ sông gặp vua. Đừng quên cầm theo cây gậy đã biến thành rắn.
16 Tại đó, con sẽ nói với Pha-ra-ôn: CHÚA, Đức Chúa Trời của người Hê-bơ-rơ có sai tôi tâu với bệ hạ để cho dân Y-sơ-ra-ên đi thờ phượng Ngài trong sa mạc, nhưng vua đã từ chối.
17 Bây giờ, Ngài bảo: ‘Ngươi sẽ biết chính Ta là Đức Chúa Trời, vì Ta đã sai Môi-se lấy gậy đập nước sông, nước sẽ hóa ra máu.
18 Cá sẽ chết, sông sẽ thối, người Ai-cập sẽ kinh tởm khi uống nước dưới sông!’ ”
19 Rồi CHÚA dặn Môi-se: “Con bảo A-rôn cầm gậy đưa về hướng các sông, suối, hồ, tất cả các nguồn nước của Ai-cập kể cả nước đã chứa vào vại đất, vào bình đá, tất cả sẽ biến thành máu.”