21 nhưng cũng có người dửng dưng, không đếm xỉa gì đến lời CHÚA, cứ để đầy tớ và súc vật ở ngoài đồng.
22 CHÚA bảo Môi-se: “Đưa tay lên trời, mưa đá sẽ rơi xuống khắp nước Ai-cập, trên người, thú vật và cây cỏ.”
23 Môi-se, tay cầm gậy, đưa lên trời. CHÚA làm cho sấm động vang trời, chớp nhoáng sáng rực và mưa đá trút xuống dữ dội.
24 Thật là một cảnh khủng khiếp chưa hề thấy trong lịch sử Ai-cập.
25 Cả nước Ai-cập bị tàn phá. Người, súc vật, cây cỏ, mùa màng còn lại ngoài đồng đều bị mưa đá hủy hoại,
26 chỉ trừ ra Gô-sen, đất cư trú của dân Y-sơ-ra-ên, là không bị mưa đá hôm ấy.
27 Pha-ra-ôn cho mời Môi-se và A-rôn vào, nói: “Bây giờ, ta nhận biết lỗi mình. CHÚA phải, còn ta và dân ta đều là quấy cả.