1 Vào ngày mùng mười, tháng mười, năm thứ chín, có lời Đức Giê-hô-va phán với tôi:
2 “Hỡi con người, hãy ghi chép tên ngày nầy, chính ngày nầy, vì vua Ba-by-lôn đã đến gần thành Giê-ru-sa-lem vào chính ngày nầy.
3 Hãy kể một ẩn dụ cho nhà nổi loạn và nói với chúng rằng: ‘Chúa Giê-hô-va phán:Hãy đặt nồi, hãy bắc nồiVà đổ nước vào.
4 Hãy bỏ những miếng thịt vào,Tất cả những miếng thịt ngon, đùi, vaiVà bỏ xương tốt nhất cho đầy.
5 Hãy chọn con tốt nhất trong bầyVà chất củi dưới nồi để nấu xương.Hãy đun sôi lênĐể hầm xương trong nồi.’
6 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán:‘Khốn cho thành đẫm máu,Khốn cho nồi bị ten rétMà ten rét không chùi sạch được!Hãy lấy từng miếng ra cho đến hết,Không bốc thăm lựa chọn gì cả.
7 Vì máu mà nó đã đổ ra còn ở giữa nó;Nó đã đổ máu ấy trên tảng đá trọiChứ không đổ trên đấtĐể cho bụi đất lấp đi.
8 Chính vì để cho cơn giận nổi lên và báo thùMà Ta đổ máu nó trên tảng đá trọi,Đến nỗi nó không thể che đậy được nữa.’
9 Vì thế, Chúa Giê-hô-va phán:‘Khốn cho thành đẫm máu!Ta cũng sẽ chất một đống củi lớn.
10 Hãy chất củi, đốt lửa hực lên,Nấu cho rục thịt, khô nướcVà cho xương bị cháy đi.
11 Sau đó, hãy đặt nồi không trên than lửa đỏ,Cho đến khi nó nóng và đồng bốc cháyĐể sự ô uế nó tan ra bên trong nó, và ten rét của nó bị thiêu hủy đi.
12 Thật là nhọc công vô ích,Vì ten rét nhiều quá, không thể tẩy sạch,Dù đã bỏ vào lửa, ten rét ấy cũng không ra!
13 Sự ô uế của ngươi là tội tà dâm. Vì Ta đã tẩy sạch ngươi nhưng ngươi không muốn được tẩy sạch nên ngươi sẽ không được thanh tẩy nữa, cho đến chừng nào cơn giận của Ta đối với ngươi nguôi đi.
14 Ta, Đức Giê-hô-va, đã phán thì điều đó sẽ phải xảy ra. Ta sẽ thực hiện, Ta sẽ không lui đi, không thương xót, không đổi ý. Người ta sẽ phán xét ngươi theo đường lối và việc làm của ngươi,’ Chúa Giê-hô-va phán vậy.”
15 Có lời Đức Giê-hô-va phán với tôi:
16 “Hỡi con người, bằng một tai họa bất ngờ, Ta sẽ cất khỏi con điều mắt con ưa thích nhưng con không được than thở, không được khóc lóc và không được đổ nước mắt.
17 Hãy than thầm chứ đừng khóc cho kẻ chết; hãy vấn khăn trên đầu con và mang giày vào chân; chớ che râu mép lại và đừng ăn bánh mà người ta phúng viếng.”
18 Vậy buổi sáng tôi nói với dân chúng, đến chiều thì vợ tôi chết. Sáng hôm sau, tôi làm theo như lời đã phán với tôi.
19 Bấy giờ dân chúng nói với tôi: “Ông không nói cho chúng tôi biết những điều ông làm đây có ý nghĩa gì sao?”
20 Tôi trả lời: “Có lời Đức Giê-hô-va phán với tôi:
21 ‘Hãy nói với nhà Y-sơ-ra-ên rằng Chúa Giê-hô-va phán: Nầy Ta sẽ làm ô uế nơi thánh Ta, là nơi các ngươi lấy làm hãnh diện về sức mạnh mình, mắt các ngươi ưa thích, lòng các ngươi yêu mến. Con trai, con gái các ngươi mà các ngươi đã để lại sẽ ngã chết bởi gươm.
22 Bấy giờ, các ngươi sẽ làm như tôi đã làm; các ngươi không che râu mép, không ăn bánh mà người ta phúng viếng.
23 Khăn các ngươi sẽ cứ để yên trên đầu, giày các ngươi sẽ mang luôn dưới chân; các ngươi không kêu than, không khóc lóc nhưng sẽ bị hao mòn vì tội ác mình, và các ngươi cùng nhau than thở.
24 Ê-xê-chi-ên sẽ là một dấu hiệu cho các ngươi; các ngươi sẽ làm giống như nó đã làm. Khi mọi sự đó xảy đến, các ngươi sẽ biết Ta là Chúa Giê-hô-va.’
25 Hỡi con người, về phần con, trong ngày Ta cất khỏi chúng sức mạnh, niềm vui, vinh quang, điều ưa thích của mắt chúng, điều ham mến của lòng, con trai và con gái chúng,
26 trong ngày đó, sẽ có kẻ trốn thoát đến báo tin cho con nghe.
27 Trong ngày đó, miệng con sẽ mở ra và nói với kẻ trốn thoát. Con sẽ nói và không câm lặng nữa. Con sẽ là một dấu hiệu cho chúng và chúng sẽ biết rằng Ta là Đức Giê-hô-va.”