16 Ta sẽ phóng hỏa Ai Cập,Thành Sin sẽ vô cùng đau thương;Thành Nô sẽ bị phá tan,Và thành Nốp sẽ bị giặc tàn phá giữa ban ngày.
17 Thanh niên thành Ôn và Phi Bê-sết sẽ ngã chết bởi gươm,Và thiếu nữ các thành ấy sẽ bị lưu đày.
18 Tại Tác-pha-nết ban ngày sẽ tối tăm,Khi Ta bẻ gãy các ách của Ai Cập ở đó,Và sức mạnh đầy tự hào của nó sẽ chấm dứt.Nó sẽ bị một đám mây che khuất,Con gái nó sẽ bị lưu đày.
19 Ta sẽ thi hành sự phán xét trên Ai Cập,Và chúng sẽ biết Ta là Đức Giê-hô-va.’”
20 Vào ngày mùng bảy, tháng giêng, năm thứ mười một, có lời Đức Giê-hô-va phán với tôi:
21 “Hỡi con người, Ta đã bẻ cánh tay của Pha-ra-ôn, vua Ai Cập. Nầy, không ai rịt thuốc để chữa lành; không ai băng bó vết thương để nó lấy lại sức mà cầm gươm.
22 Vì thế, Chúa Giê-hô-va phán: ‘Nầy, Ta chống lại Pha-ra-ôn, vua Ai Cập, và sẽ bẻ hai cánh tay nó, cả cánh tay đang mạnh cùng với cánh tay bị gãy và làm cho gươm rớt khỏi tay nó.