2 “Các anh còn muốn dùng lời lẽ dày vò tôi,Đay nghiến tôi cho đến bao giờ?
3 Hàng chục lần rồi các anh quở trách tôi,Ngược đãi tôi mà không hổ thẹn sao?
4 Dù tôi có thật sự lầm lỗi,Thì lỗi lầm đó cũng chỉ liên lụy một mình tôi.
5 Nếu thật các anh muốn lên mặt với tôi,Đem nỗi sỉ nhục của tôi ra chỉ trích;
6 Thì hãy biết rằng chính Đức Chúa Trời đã bạc đãi tôi,Bủa lưới Ngài quanh tôi.
7 Nầy, tôi có kêu lên: ‘Con bị ngược đãi!’ cũng chẳng được đáp lời;Tôi có gọi thật to, cũng không thấy công lý.
8 Chúa đã chận đường tôi, tôi không sao qua được.Ngài phủ bóng tối trên mọi nẻo tôi đi.