1 Gióp đáp rằng:
2 “Đến hôm nay, tiếng than của tôi vẫn còn cay đắng,Tay tôi muốn ngăn chận tiếng rên xiết của mình.
3 Ước gì tôi biết nơi nào tìm được Chúa,Tôi sẽ đến chầu trước ngai Ngài!
4 Tôi sẽ trình bày trường hợp tôi trước Ngài,Miệng tôi đưa ra đầy đủ lý lẽ.
5 Tôi sẽ biết những lời Ngài đáp lại,Và hiểu điều Ngài muốn phán dạy tôi.
6 Chẳng lẽ Chúa đem quyền năng lớn lao của Ngài ra tranh luận với tôi sao?Không, Ngài sẽ lắng nghe tôi.
7 Tại đó người ngay thẳng sẽ biện luận với Ngài,Và tôi sẽ mãi mãi thoát khỏi Đấng phán xét tôi.
8 Nầy, nếu tôi sang hướng đông, Ngài không có đó;Tôi quay về hướng tây, cũng chẳng nhìn thấy Ngài;
9 Khi Ngài làm việc ở phía bắc, tôi không gặp được Ngài;Khi Ngài quay xuống phía nam, tôi cũng chẳng thấy Ngài.
10 Nhưng Chúa biết con đường tôi đi,Khi Ngài đã rèn luyện tôi, tôi sẽ ra như vàng.
11 Chân tôi bám theo bước Chúa;Tôi giữ đúng đường Ngài, không sai lệch.
12 Tôi chẳng xa lìa các điều răn của môi Ngài,Luôn giữ kín trong lòng mình lời từ miệng Ngài.
13 Chính Ngài đã quyết định thì ai làm Ngài đổi ý?Ngài đã muốn điều gì, Ngài nhất định thi hành;
14 Ngài sẽ làm xong điều Ngài định cho tôi:Và nhiều điều tương tự Ngài đã định trong lòng.
15 Vì thế, tôi kinh hãi trước mặt Ngài;Mỗi khi nghĩ đến, tôi đều thấy run sợ Ngài.
16 Đức Chúa Trời khiến lòng tôi bủn rủn,Đấng Toàn Năng làm tôi phải kinh hoàng.
17 Dầu vậy tôi sẽ không nín lặng trong bóng tối,Lúc bóng đêm mịt mùng che kín mặt tôi.”