9 Người góa bụa anh đuổi về tay trắng,Kẻ mồ côi anh dứt bỏ chốn nương nhờ.
10 Vì vậy, cạm bẫy gài quanh anh,Nỗi kinh hoàng bất chợt tấn công anh.
11 Bóng tối bao trùm làm anh không nhìn thấy;Nước lụt nhận chìm anh.
12 Chẳng phải Đức Chúa Trời ngự trên cao, tận trên các tầng trời sao?Hãy xem các vì sao cao nhất, vời vợi biết bao!
13 Vì vậy anh nói: ‘Đức Chúa Trời biết điều gì?Ngài có thể phán xét qua bóng tối mịt mùng được sao?
14 Đám mây dày đặc che phủ Ngài nên Ngài chẳng thấy;Ngài bước đi trên các tầng trời.’
15 Anh vẫn tiếp tục giữ con đường xưa,Con đường mà kẻ gian ác đã đi sao?