26 Nhưng khi tôi chờ phước hạnh thì tai họa xảy ra;Tôi trông mong ánh sáng thì tối tăm lại đến.
27 Lòng tôi trằn trọc không an nghỉ;Các ngày gian nan dồn dập sấn vào tôi.
28 Tôi bước đi trong tăm tối, không ánh mặt trời;Giữa hội chúng, tôi đứng lên kêu cứu.
29 Tôi trở thành anh em của chó rừng,Bạn bè với đà điểu.
30 Da tôi đen và tróc ra,Xương cốt tôi bị thiêu trong cơn sốt.
31 Vì thế, đàn hạc tôi ngân tiếng bi ai,Tiếng sáo tôi trỗi khúc thảm sầu.”