15 Họ sững sờ, không nói gì được nữa;Họ đã cạn lời.
16 Không lẽ tôi cứ phải chờ đợi khi họ không nói,Cứ đứng sững đó và chẳng đối đáp gì cả sao?
17 Đến lượt tôi, tôi cũng phải trả lời;Tôi cũng sẽ trình bày ý kiến của mình.
18 Vì tôi đã đầy ắp lời nói,Thần linh trong tôi thúc giục tôi.
19 Nầy, lòng tôi như rượu chưa khui,Sẵn sàng vỡ tung như bầu rượu mới.
20 Tôi phải nói để được nhẹ nhàng;Nên tôi sẽ lên tiếng đáp lời.
21 Tôi sẽ chẳng thiên vị ai,Cũng không tâng bốc người nào.