17 Anh có biết vì sao quần áo mình nóng lên,Khi mặt đất im lìm vì gió nam thổi đến không?
18 Anh có thể cùng Ngài trải bầu trời ra,Làm cho nó cứng như một tấm kính đúc không?
19 Xin dạy chúng tôi biết phải thưa gì với Chúa;Vì dốt nát, chúng tôi không biết trình bày sự việc.
20 Tôi nào có muốn thưa với Ngài;Tại sao tôi lại muốn Ngài tiêu diệt mình chứ?
21 Bây giờ, không ai có thể nhìn vào ánh sáng,Khi nó chói lòa trên bầu trời,Lúc gió đã thổi qua và bầu trời quang đãng.
22 Từ phương bắc đem ánh vàng rực rỡ;Đức Chúa Trời ngự đến với uy nghiêm đáng sợ vô cùng!
23 Đấng Toàn Năng, chúng ta không tìm đến Ngài được;Ngài quyền năng và chính trực tuyệt đối,Ngài công chính vô cùng, không ức hiếp ai.