13 Ban đêm, khi loài người say ngủGiữa lúc suy tư tôi thấy dị tượng.
14 Nỗi kinh hoàng xâm chiếm làm tôi rùng rợn;Xương cốt tôi run rẩy.
15 Một vị thần đi ngang mặt tôiLông tóc trên da thịt tôi dựng lên.
16 Thần đứng yênNhưng tôi nhận không ra;Một hình dạng ở trước mắt tôi,Một thoáng lặng thinh rồi tôi nghe tiếng nói:
17 ‘Loài người hư hoại lại công chính hơn Đức Chúa Trời ư?Loài người lại thanh sạch hơn Đấng Tạo Hóa mình sao?
18 Ngay cả đầy tớ Ngài, Ngài vẫn không tin tưởng,Thiên sứ Ngài, Ngài còn bắt lỗi;
19 Huống chi những kẻ ở trong chòi đất sét,Lập nền trên cát bụi,Bị chà đạp như loài sâu mọt!