1 Khốn cho thành vấy máu!Nó đầy dẫy sự dối trá và cường bạo,Cướp bóc không thôi.
2 Có tiếng roi quất, tiếng ầm ầm của bánh xe;Ngựa phi nước đại, chiến xa phóng lên.
3 Kỵ binh xông tới,Gươm vung sáng lòa, giáo phóng chớp nhoáng.Đông đảo người ngã gục,Thây chất thành đống,Xác chết nhiều vô số!Người ta vấp ngã trên những xác chết.
4 Đó là vì vô số thói dâm đãng của gái mại dâm,Xinh đẹp quyến rũ, làm nữ hoàng ma thuật;Nó bán các nước bởi thói dâm đãng,Và bán các dân bởi ma thuật.
5 Đức Giê-hô-va vạn quân phán:“Nầy, Ta chống lại ngươi;Ta sẽ lật váy ngươi lên phủ mặt ngươi,Phơi bày sự lõa lồ ngươi cho các dân tộcVà cho các vương quốc thấy nỗi ô nhục ngươi.
6 Ta sẽ ném trên ngươi những vật ghê tởm,Làm cho ngươi bị khinh miệt,Và khiến ngươi thành trò cười cho thiên hạ.
7 Khi ấy, ai thấy ngươi đều sẽ tránh xa và nói:‘Ni-ni-ve đã hoang tàn! Ai sẽ tỏ lòng xót thương nó?’Ta tìm đâu cho ngươi những người an ủi?”
8 Ngươi có hơn Nô A-môn không?Nó là một thành ở giữa các nhánh sông Nin,Có nước bao bọc chung quanh,Lấy biển làm đồn lũy,Lấy nước làm tường thành.
9 Cút và Ai Cập là sức mạnh vô biên của nó.Phút và Li-by là kẻ cứu giúp nó.
10 Dù vậy, chính nó đã bị lưu đày,Và bị cầm tù;Con cái nó cũng đã bị nghiền nátNơi đầu đường xó chợ.Những người quyền quý bị đem ra bắt thăm,Các quan chức lớn đều bị mang xiềng.
11 Ngươi cũng thế, sẽ say sưaVà đi ẩn trốn;Chính ngươi cũng sẽ tìmNơi ẩn núp khỏi kẻ thù.
12 Tất cả đồn lũy ngươi như những cây vảĐầy trái chín đầu mùa;Khi bị rung thì trái rụng xuống,Rơi ngay vào miệng người ăn.
13 Nầy, quân đội của ngươiLà những người đàn bà ở giữa ngươi.Các cổng thành của đất nước ngươiSẽ rộng mở cho quân thù;Lửa đã thiêu nuốt các then cài cổng!
14 Hãy múc nước để phòng khi bị vây hãm,Hãy củng cố các đồn lũy của ngươi;Hãy đi lấy đất sét,Nhồi hồ và xây sửa lại lò gạch!
15 Tại đó, lửa sẽ thiêu nuốt ngươi,Gươm sẽ tiêu diệt ngươi;Nó sẽ ăn nuốt ngươi như cào cào ăn mùa màng.Hãy tăng quân số như cào cào,Hãy tăng quân số như châu chấu!
16 Ngươi đã gia tăng số thương nhânNhiều hơn sao trên trời;Nhưng tất cả như cào cào cắn phá sạch rồi bay đi.
17 Vệ binh của ngươi đông như cào cào,Các quan chức ngươi như bầy châu chấuĐậu trên tường ràoTrong ngày giá lạnh;Đến khi mặt trời mọc, nó biến đi mất,Không ai biết nó ở đâu.
18 Hỡi vua A-si-ri,Những người chăn của ngươi đã ngủ rồi!Những người quyền quý của ngươi đều an nghỉ.Dân ngươi tan lạc trên khắp núi non,Không ai tập hợp chúng lại.
19 Thương tích của ngươi không thuốc chữa,Vết thương ngươi rất trầm trọng.Tất cả những ai nghe nói về ngươi đều vỗ tay,Vì có ai thoát khỏi sự thống trị tàn ác triền miên của ngươi đâu?