16 Ngươi đã gia tăng số thương nhânNhiều hơn sao trên trời;Nhưng tất cả như cào cào cắn phá sạch rồi bay đi.
17 Vệ binh của ngươi đông như cào cào,Các quan chức ngươi như bầy châu chấuĐậu trên tường ràoTrong ngày giá lạnh;Đến khi mặt trời mọc, nó biến đi mất,Không ai biết nó ở đâu.
18 Hỡi vua A-si-ri,Những người chăn của ngươi đã ngủ rồi!Những người quyền quý của ngươi đều an nghỉ.Dân ngươi tan lạc trên khắp núi non,Không ai tập hợp chúng lại.
19 Thương tích của ngươi không thuốc chữa,Vết thương ngươi rất trầm trọng.Tất cả những ai nghe nói về ngươi đều vỗ tay,Vì có ai thoát khỏi sự thống trị tàn ác triền miên của ngươi đâu?