7 Vậy, Ta chăn bầy chiên sắp bị làm thịt, là bầy chiên rất khốn khổ. Ta dùng hai cây gậy: một cây gọi là Ân Huệ, một cây gọi là Hợp Nhất để chăn bầy chiên.
8 Chỉ trong một tháng, Ta đã tống khứ ba kẻ chăn, vì Ta không chịu đựng chúng được nữa, và chúng cũng chán ghét Ta.
9 Bấy giờ, Ta nói: “Ta sẽ không chăn bầy nữa. Con nào chết, cứ chết đi; con nào mất, cứ mất đi; còn những con còn lại thì cứ ăn thịt nhau đi.”
10 Rồi Ta cầm cây gậy Ân Huệ và bẻ gãy nó, để hủy bỏ giao ước mà Ta đã lập với tất cả các dân.
11 Thế là giao ước bị hủy bỏ ngay hôm ấy, và những con chiên rất khốn khổ trong bầy theo Ta biết rằng ấy là lời Đức Giê-hô-va.
12 Ta nói với họ: “Nếu các ngươi cho là tốt thì hãy trả công cho Ta, nếu không thì thôi.” Họ cân và trả công cho Ta ba chục miếng bạc
13 Đức Giê-hô-va phán với Ta: “Hãy lấy số bạc mà chúng định cho Ta ném cho thợ gốm!” Ta lấy ba chục miếng bạc mà ném cho thợ gốm trong nhà Đức Giê-hô-va.