2 Sa-Mu-Ên 1:17-23 BD2011

17 Bấy giờ Ða-vít ngâm lên bài ai ca nầy để khóc cho Sau-lơ và Giô-na-than con trai ông ấy.

18 Ông bảo họ hãy dạy cho trẻ con ở Giu-đa bài hát theo điệu Cây Cung nầy. Thật vậy, bài hát ấy đã được ghi lại trong Sách của Người Công Chính.

19 “Than ôi, hỡi I-sơ-ra-ên,Trên các núi đồi của ngươi,Những đứa con ưu tú đã bỏ mình!Những anh hùng đã gục ngã!

20 Ðừng nói cho dân ở Gát biết;Ðừng ai báo tin nầy trong các đường phố ở Ách-kê-lôn,Kẻo các con gái của người Phi-li-tin sẽ ăn mừng,Kẻo các con gái của những kẻ không được cắt bì sẽ hớn hở.

21 Hỡi các đỉnh núi Ghinh-bô-a,Ước chi từ nay sương và mưa sẽ không rơi xuống trên các ngươi nữa,Những cánh đồng của các ngươi sẽ không được phì nhiêu nữa,Vì khiên của người anh hùng đã phải quăng ở đó,Tức khiên của Sau-lơ không còn được thoa dầu.

22 Mũi tên từ cây cung của Giô-na-than không bao giờ trở về mà không vấy máu quân thù;Thanh gươm của Sau-lơ không bao giờ tra vào vỏ sạch trơn mà không dính mỡ dũng sĩ của quân thù.

23 Ôi Sau-lơ và Giô-na-than,Những con người đáng yêu và đáng mến;Khi sống họ chẳng xa nhau, khi chết họ cũng chẳng rời nhau.Họ nhanh nhẹn hơn cả chim phượng hoàng;Họ mạnh mẽ hơn bầy sư tử.