2 Sa-Mu-Ên 15:20-26 BD2011

20 Ngươi chỉ mới đến hôm qua, lẽ nào hôm nay ta bắt ngươi phải đi theo ta lang thang rày đây mai đó, mà chính ta cũng chưa biết mình sẽ đi đâu sao? Hãy trở về và dẫn các anh em ngươi trở về. Nguyện lòng thương xót và lòng trung thành ở với ngươi.”

21 Ít-tai đáp lời vua và nói, “Nguyện CHÚA hằng sống chứng giám, và tôi xin chỉ sinh mạng của đức vua, chúa thượng của tôi, mà thề: hễ đức vua, chúa thượng của tôi, đi đâu, tôi sẽ đi theo hầu hạ đến đó, bất kể sống hay chết.”

22 Ða-vít nói, “Hãy đi và đi qua.” Vậy Ít-tai người Ghít-ti và tất cả chiến sĩ của ông, cùng mọi người trong gia đình của họ, luôn cả các con nhỏ của họ, đều đi qua.

23 Dân trong cả miền đó bật khóc lớn tiếng khi thấy tất cả những người theo vua đi qua. Sau cùng, vua cũng đi qua Khe Kít-rôn, và mọi người đều tiến thẳng vào đồng hoang.

24 Tư Tế Xa-đốc cùng tất cả những người Lê-vi phục vụ dưới quyền ông đều đi theo vua. Họ mang theo Rương Giao Ước của Ðức Chúa Trời. Họ đặt Rương của Ðức Chúa Trời xuống; A-bi-a-tha tiến lên phía trước dẫn đầu cho đến khi toàn thể đoàn người đi qua hết, để ra khỏi kinh thành.

25 Vua nói với Tư Tế Xa-đốc, “Hãy mang Rương Giao Ước của Ðức Chúa Trời trở lại trong thành. Nếu tôi được ơn trước mắt CHÚA, Ngài sẽ cho tôi trở về, để tôi được thấy lại Rương thánh và nơi Ngài ngự.

26 Nhưng nếu Ngài nói, ‘Ta không còn thương ngươi nữa,’ thì tôi đây, Ngài xử tôi như thế nào cũng được, miễn là tốt cho Ngài thì thôi.”