8 Vì khi tôi tớ cha còn ở Ghê-sua, trong xứ A-ram, con đã hứa, ‘Nếu CHÚA cho con được về lại Giê-ru-sa-lem, con sẽ thờ phượng CHÚA.’”
9 Vua nói với ông, “Con hãy đi bình an.”Vậy ông đứng dậy và đi đến Hếp-rôn.
10 Áp-sa-lôm sai người bí mật đến tất cả các chi tộc I-sơ-ra-ên và dặn, “Khi các ngươi nghe tiếng kèn trỗi lên, các ngươi hãy hô to, ‘Áp-sa-lôm làm vua tại Hếp-rôn.’”
11 Có hai trăm người ở Giê-ru-sa-lem đi với Áp-sa-lôm. Họ được mời và đi dự cách vô tư chứ không hề hay biết chuyện gì sẽ xảy ra.
12 Khi dâng tế lễ, Áp-sa-lôm cũng sai người đến mời A-hi-thô-phên người Ghi-lô, mưu sĩ của Ða-vít, và rước ông ấy từ Thành Ghi-lô đến. Thế lực của bọn mưu phản càng ngày càng mạnh, dân chúng đi theo Áp-sa-lôm càng ngày càng đông.
13 Một sứ giả đến báo cho Ða-vít hay, “Lòng dân I-sơ-ra-ên bây giờ đã theo Áp-sa-lôm cả rồi.”
14 Ða-vít nói với toàn thể bầy tôi của ông tại Giê-ru-sa-lem, “Hãy đứng dậy. Chúng ta phải chạy trốn, chứ không chúng ta sẽ không thoát khỏi Áp-sa-lôm. Chúng ta phải đi ngay; nếu không, chẳng bao lâu nó sẽ đuổi kịp chúng ta, giáng họa trên chúng ta, và dùng gươm giết dân trong thành.”