2 Sa-Mu-Ên 19:32-38 BD2011

32 Bát-xi-lai là một người đã cao tuổi – lúc ấy ông đã được tám mươi tuổi. Trong suốt thời gian vua trú ngụ tại Ma-ha-na-im, ông đã cung cấp thực phẩm cho vua, vì ông là người rất giàu có.

33 Vua nói với ông, “Hãy đi với ta đến Giê-ru-sa-lem và ở với ta. Ta sẽ chu cấp mọi sự cho ngươi.”

34 Nhưng Bát-xi-lai đáp với vua, “Tôi đâu còn sống được bao lâu nữa mà đi với vua lên Giê-ru-sa-lem để hưởng phước.

35 Ngày nay tôi đã được tám mươi tuổi, và tôi đã bắt đầu lẩm cẩm rồi. Tôi còn có thể phân biệt được tốt hay xấu chăng? Tôi tớ ngài bây giờ ăn uống nào còn thấy ngon miệng chăng? Tai tôi đã nặng, nào còn có thể thưởng thức được những lời ca tiếng hát của các nam nữ ca sĩ chăng? Tại sao tôi tớ ngài đi theo ngài để trở thành gánh nặng cho đức vua, chúa thượng của tôi?

36 Tôi tớ ngài chỉ có thể tiễn đức vua một đoạn đường ngắn qua Sông Giô-đanh thì có đáng gì để được ngài ban thưởng cho tôi tớ ngài một vinh dự như thế?

37 Xin cho phép tôi tớ ngài trở về để được chết trong thành mình và được chôn bên mộ của cha mẹ mình. Nhưng đây có Kim-ham tôi tớ ngài. Xin ngài cho nó được cùng đi qua sông để theo hầu đức vua, chúa thượng của tôi. Xin ngài đối xử với nó theo ý mình.”

38 Vua đáp, “Kim-ham sẽ đi với ta qua sông. Ta sẽ ban cho nó những điều làm cho ngươi thỏa nguyện. Bây giờ, ngươi muốn ta làm bất cứ điều gì, ta sẽ làm cho.”