28 Khi Ða-vít nghe tin ấy, ông nói, “Vương quốc của ta và ta đều vô tội đời đời trước mặt CHÚA về máu của Áp-ne con của Ne.
29 Nguyện máu ấy đổ lại trên đầu Giô-áp và trên toàn thể nhà cha nó. Nguyện trong nhà Giô-áp sẽ không bao giờ thiếu người bị bịnh lậu, cùi hủi, què quặt, chết vì gươm, hay đói khổ.”
30 Như vậy Giô-áp và A-bi-sai em ông đã ám sát Áp-ne, vì ông ấy đã giết chết A-sa-ên em trai họ trong trận chiến tại Ghi-bê-ôn.
31 Ða-vít nói với Giô-áp và tất cả quân lính đang theo mình, “Hãy xé rách áo quần các ngươi ra, hãy lấy vải tang mặc vào, và hãy khóc cho Áp-ne.” Rồi Vua Ða-vít đi sau quan tài.
32 Vậy, người ta chôn Áp-ne tại Hếp-rôn. Vua bật lên khóc lớn tiếng tại ngôi mộ của Áp-ne, và mọi người có mặt đều khóc theo.
33 Ðoạn vua ngâm một bài ai ca về Áp-ne rằng,“Áp-ne há phải chết như một kẻ khờ dại sao?
34 Hai tay ông không bị trói;Hai chân ông không bị xiềng;Như một người ngã gục trước quân gian ác thể nào,Ông đã bị ngã gục cũng thể ấy.”Bấy giờ mọi người lại khóc thương ông nữa.