11 Vua Ða-vít biệt riêng ra thánh cho CHÚA những thứ ấy, cùng với bạc và vàng mà ông lấy được từ mọi nước ông đã chinh phục:
12 từ A-ram, Mô-áp, dân Am-môn, dân Phi-li-tin, dân A-ma-léc, và từ các chiến lợi phẩm ông đã lấy của Ha-đa-đê-xe con trai Rê-hốp, vua của Xô-ba.
13 Ða-vít được nổi danh khi ông đánh hạ mười tám ngàn quân Ê-đôm ở Thung Lũng Muối trở về.
14 Ông lập các căn cứ quân sự ở Ê-đôm. Trong toàn cõi Ê-đôm, ông đặt các căn cứ quân sự để cai trị, và toàn dân Ê-đôm phải làm tôi cho Ða-vít. CHÚA phù hộ Ða-vít và cho ông đánh đâu thắng đó.
15 Vậy Ða-vít trị vì trên cả I-sơ-ra-ên. Ða-vít thực thi công lý và công chính cho toàn dân.
16 Giô-áp con trai bà Xê-ru-gia chỉ huy quân đội; Giê-hô-sa-phát con trai A-hi-lút làm ngự sử;
17 Xa-đốc con trai A-hi-túp và A-hi-mê-léc con trai A-bi-a-tha làm các tư tế; Sê-ra-gia làm bí thư;