16 Vì những điều ấy nên tôi khóc,Mắt tôi cứ đổ lệ dầm dề;Vì Ðấng an ủi tôi, Ðấng làm cho nhuệ khí của tôi phục hồi, đã lìa xa tôi;Các con cái của tôi đói khổ cơ cực, vì quân thù đã thắng hơn tôi.
17 Si-ôn đưa tay ra van xin cứu giúp, nhưng không ai làm gì để an ủi nàng;CHÚA đã ra lịnh cho các láng giềng của Gia-cốp rằng chúng phải trở thành các kẻ thù của ông;Giê-ru-sa-lem đã trở nên một vật ô nhơ giữa các láng giềng của nàng.
18 CHÚA thật là công chính, vì tôi đã nổi loạn chống lại mạng lịnh Ngài;Này hỡi muôn dân, xin hãy lắng nghe, và hãy nhìn xem những đau khổ tôi đang gánh chịu;Các thiếu nữ và các thanh niên của tôi đã bị bắt đem lưu đày cả rồi.
19 Tôi kêu gọi những người yêu của tôi đến giúp đỡ, nhưng chúng đã gạt tôi;Các tư tế và các trưởng lão của tôi đã chết thảm trong thành, khi họ cố tìm chút gì để ăn đỡ đói, hầu giữ lại mạng sống của họ.
20 Lạy CHÚA, xin Ngài xem, con tuyệt vọng biết bao!Bụng con phập phồng lo sợ, tim con hồi hộp âu lo,Vì con đã quyết tâm chống lại Ngài, Nên ngoài đường gươm đao thi nhau lấy mạng, còn trong nhà thần chết tiếp tục hoành hành.
21 Người ta đã nghe tiếng con rên rỉ, nhưng chẳng ai đến an ủi con.Khi tất cả kẻ thù của con nghe tin con bị khổ đau hoạn nạn, chúng nhảy nhót vui mừng vìNgài đã làm việc ấy cho con.Xin Ngài sớm thực hiện ngày Ngài đã tuyên án phạt, để chúng sớm biết mùi đau khổ như con.
22 Nguyện các việc ác của chúng bị phơi bày trước thánh nhan Ngài;Nguyện Ngài đối xử với chúng như đã đối xử với con,Vì mọi tội phản bội của con, con đã phải thở than rên rỉ quá nhiều, Và lòng con giờ đã nao sờn mệt mỏi.