6 Ngài đã phá tan Ðền Tạm của Ngài như người ta phá bỏ một mảnh vườn;Ngài đã phá hủy nơi nhóm lại thờ phượng của con dân Ngài.CHÚA đã làm cho những ngày đại lễ và những ngày Sa-bát ở Si-ôn không được nhớ đến nữa;Trong cơn cực kỳ tức giận, Ngài gớm ghiếc cả vua lẫn tư tế ở đó.
7 CHÚA đã loại bỏ bàn thờ của Ngài;Ngài đã ghê tởm nơi thánh của Ngài;Ngài đã trao vào tay quân thù những bức tường các cung điện của nàng;Chúng reo hò trong nhà CHÚA như người ta reo mừng trong ngày đại lễ.
8 CHÚA đã quyết định phá tan tường thành Ái Nữ của Si-ôn;Ngài đã giăng dây ra đo để tiêu diệt; Ngài không rút tay Ngài lại khi hủy diệt;Các chiến lũy và tường thành đều buồn thảm;Chúng cùng nhau suy tàn.
9 Các cổng thành của nàng đã lún sâu vào lòng đất;Ngài phá tan và bẻ gãy các then ngang cài cổng;Vua và các quan của nàng phải sống lưu đày nơi các xứ lạ,Luật Pháp đâu còn nữa, và các tiên tri của nàng chẳng thấy khải tượng nào từ CHÚA ban cho.
10 Các trưởng lão của Ái Nữ của Si-ôn ngồi dưới đất lặng thinh buồn da diết,Mặc vải thô và rải bụi trên đầu;Các trinh nữ của Giê-ru-sa-lem cúi mọp đầu xuống đất.
11 Mắt tôi hốc hác, vì khóc đến cạn khô nước mắt;Lòng dạ tôi tan nát từng cơn,Mật của tôi đổ ra trên đất vì sự hủy diệt Ái Nữ của dân tôi,Vì các trẻ thơ và các ấu nhi ngất xỉu trên các đường phố.
12 Chúng khóc lóc kêu xin với mẹ chúng,“Cho con bánh ăn và nước uống, mẹ ơi!” Rồi chúng ngất xỉu như kẻ bị tử thương trên các đường phố,Và chúng từ từ tắt thở trong vòng tay bên lòng mẹ.