13 Ngài rút tên ra trong ống và liên tục bắn vào các tử huyệt của tôi.
14 Tôi đã trở thành đối tượng để cả dân tôi cười chê thỏa thích,Một đầu đề để bị người ta đặt bài ca giễu cợt suốt ngày.
15 Ngài đã cho tôi tràn đầy nỗi cay đắng;Ngài đã bắt tôi uống ngải đắng quá nhiều.
16 Răng tôi cứ nhai trúng sạn sỏi,Thân xác tôi bị phủ dưới bụi tro.
17 “Ngài đã cất xa khỏi linh hồn con an lành thịnh vượng,Con không còn biết phước hạnh là gì.”
18 Vì thế tôi nói, “Thời huy hoàng của con đã hết,Và mọi điều con hy vọng nơi CHÚA đã tiêu tan.”
19 Mỗi khi nhớ đến cuộc sống đau khổ và lang thang vô định, tôi có cảm tưởng như đang uống ngải đắng và mật đắng.