11 CHÚA đã trút hết cơn thịnh nộ của Ngài; Ngài đã đổ hết cơn tức giận của Ngài ra;Ngài đã nhen lên một ngọn lửa ở Si-ôn, Và nó đã thiêu rụi những nền ở đó.
12 Các vua của thế gian và mọi dân cư trên đất đều không thể tin rằng địch quân và những kẻ thù lại có thể tiến vào các cổng thành Giê-ru-sa-lem.
13 Nhưng vì tội lỗi của các tiên tri nàng và những gian ác của các tư tế nàng mà điều đó đã xảy ra;Vì họ đã làm đổ máu những người ngay lành vô tội ngay giữa thành.
14 Họ như những người mù đi lang thang trong các đường phố,Mình mẩy đầy máu me đến nỗi không ai dám đụng đến y phục của họ.
15 Trông thấy họ người ta la lớn, “Cút đi! Quân ô uế! Cút đi! Cút đi! Chớ đụng đến!” Vì thế họ phải bỏ xứ trốn đi và lang thang ra ngoại quốc;Nhưng ở giữa các dân ngoại, người ta cũng bảo, “Các người không được ở đây.”
16 Chính CHÚA đã rải họ ra, Ngài chẳng quan tâm đến họ nữa;Các tư tế chẳng được ai tôn trọng, Các trưởng lão chẳng còn được đặc ân.
17 Phần chúng tôi, mắt chúng tôi đã mỏi mòn trông đợi,Ðợi chờ sự cứu giúp chẳng bao giờ đến;Chúng tôi đã nôn nóng ngóng trông,Trông chờ một cường quốc không có khả năng giải cứu.