2 Hỡi ôi, những đứa con yêu quý của Si-ôn đáng giá vàng ròng, Mà nay lại bị xem như các bình đất tầm thường do tay thợ gốm làm ra!
3 Ngay cả lang sói còn biết đưa vú cho con chúng bú,Nhưng các phụ nữ của dân tôi hung dữ tựa đà điểu trong đồng hoang.
4 Lưỡi của các ấu nhi dính vào hốc miệng của chúng vì khát sữa;Các trẻ thơ van xin thức ăn, nhưng chẳng ai cho chúng thức ăn.
5 Những người từng ăn cao lương mỹ vị giờ bị chết đói trên các đường phố;Những người từng được lớn lên trong nhung lụa giờ phải lăn lộn giữa các đống phân tro.
6 Vì hình phạt dành cho Ái Nữ của dân tôi quả nặng hơn hình phạt dành cho Sô-đôm, Thành đã bị lật đổ trong phút chốc mà chẳng cần ai nhúng tay vào.
7 Các con nhà quyền quý của nàng mới ngày nào còn tinh khiết hơn tuyết, trong trắng hơn sữa, Thân hình của họ hồng hào hơn san hô, nước da tươi đẹp tựa bích ngọc.
8 Nay mặt mày của họ đen đúa hơn lọ nồi;Gặp họ ngoài đường phố, không ai có thể nhận ra họ được;Họ chỉ còn da bọc xương,Thân thể họ khô đét như khúc gỗ.