14 Các vị bô lão phải rời bỏ việc xét xử nơi cổng thành,Những người trẻ không còn đờn ca hát xướng.
15 Niềm vui trong lòng của chúng con đã biến mất,Nhảy múa vui mừng giờ đã đổi thành sầu thảm bi ai.
16 Mão chiến thắng đã rơi khỏi đầu chúng con;Khốn cho chúng con, vì chúng con đã phạm tội!
17 Bởi cớ ấy lòng chúng con đau đớn;Vì những lý do trên mắt chúng con đã hoen mờ.
18 Bởi Núi Si-ôn nay phải nằm quạnh hiu cô độc,Ðến nỗi chó rừng có thể đi lảng vảng khắp nơi.
19 Còn Ngài, CHÚA ôi, Ngài trị vì đời đời, Ngôi Ngài tồn tại hết đời nọ đến đời kia.
20 Thế sao Ngài lại nỡ quên bẵng chúng con như vậy?Sao Ngài đành bỏ rơi chúng con quá nhiều ngày?