17 Hãy tha lỗi cho ta một lần nầy nữa, và hãy cầu nguyện với CHÚA, Ðức Chúa Trời của các ngươi, để ít nữa Ngài cũng cất đi khỏi ta tai họa chết người nầy.”
18 Vậy Mô-sê rời khỏi Pha-ra-ôn và cầu nguyện với CHÚA.
19 CHÚA đổi luồng gió thành một trận gió tây cực mạnh, cuốn tất cả châu chấu và quăng chúng xuống Hồng Hải; không một con châu chấu nào còn sót lại trên toàn cõi Ai-cập.
20 Nhưng CHÚA đã để lòng Pha-ra-ôn cứ cứng cỏi; ông không để dân I-sơ-ra-ên ra đi.
21 CHÚA phán với Mô-sê, “Hãy đưa tay ngươi lên trời, để bóng tối bao trùm cả đất Ai-cập; bóng tối ấy có thể cảm nhận như sờ được.”
22 Mô-sê đưa tay lên trời, bóng tối dày đặc liền bao trùm cả đất Ai-cập suốt ba ngày.
23 Người ta không thể thấy nhau được. Trong ba ngày đó, họ không thể rời khỏi chỗ của họ; nhưng nơi ở của toàn dân I-sơ-ra-ên đều có ánh sáng.