18 CHÚA sẽ trị vì đời đời vô cùng.”
19 Thật vậy, các ngựa, các xe chiến mã, và các kỵ binh của Pha-ra-ôn đã bị chìm sâu trong lòng biển, vì CHÚA đã khiến nước ập lại phủ lấp họ, còn dân I-sơ-ra-ên đã đi trên đất khô mà vượt qua lòng biển.
20 Bấy giờ Nữ Tiên Tri Mi-ri-am chị của A-rôn cầm một trống lục lạc, và các phụ nữ cũng cầm trống lục lạc đi theo bà; họ vừa khua trống vừa nhảy múa.
21 Mi-ri-am cất tiếng hát rằng,“Hãy ca ngợi CHÚA, vì Ngài đã chiến thắng vẻ vang; Chiến mã và kỵ binh đều bị Ngài quăng xuống biển.”
22 Bấy giờ Mô-sê truyền cho dân I-sơ-ra-ên nhổ trại rời Hồng Hải ra đi. Họ đi vào Đồng Hoang Su-rơ. Họ đi trong đồng hoang ba ngày và chẳng nơi nào có nước.
23 Khi họ đến Ma-ra, họ không thể uống nước ở Ma-ra được, vì nước ở nơi đó đắng. Vì thế nơi đó có tên là Ma-ra.
24 Dân oán trách Mô-sê rằng, “Chúng tôi lấy gì uống đây?”