19 Thật vậy, các ngựa, các xe chiến mã, và các kỵ binh của Pha-ra-ôn đã bị chìm sâu trong lòng biển, vì CHÚA đã khiến nước ập lại phủ lấp họ, còn dân I-sơ-ra-ên đã đi trên đất khô mà vượt qua lòng biển.
20 Bấy giờ Nữ Tiên Tri Mi-ri-am chị của A-rôn cầm một trống lục lạc, và các phụ nữ cũng cầm trống lục lạc đi theo bà; họ vừa khua trống vừa nhảy múa.
21 Mi-ri-am cất tiếng hát rằng,“Hãy ca ngợi CHÚA, vì Ngài đã chiến thắng vẻ vang; Chiến mã và kỵ binh đều bị Ngài quăng xuống biển.”
22 Bấy giờ Mô-sê truyền cho dân I-sơ-ra-ên nhổ trại rời Hồng Hải ra đi. Họ đi vào Đồng Hoang Su-rơ. Họ đi trong đồng hoang ba ngày và chẳng nơi nào có nước.
23 Khi họ đến Ma-ra, họ không thể uống nước ở Ma-ra được, vì nước ở nơi đó đắng. Vì thế nơi đó có tên là Ma-ra.
24 Dân oán trách Mô-sê rằng, “Chúng tôi lấy gì uống đây?”
25 Ông kêu cầu CHÚA; CHÚA chỉ cho ông một khúc cây. Ông quăng khúc cây ấy xuống nước, nước liền biến thành ngọt.Tại đó Ngài lập cho họ một quy luật và một mệnh lệnh, và cũng tại đó Ngài muốn thử lòng họ.