11 CHÚA phán với Mô-sê,
12 “Ta đã nghe tiếng oán trách của dân I-sơ-ra-ên. Hãy nói với chúng, ‘Vào chạng vạng tối nay các ngươi sẽ được ăn thịt; đến sáng mai các ngươi sẽ có bánh ăn no nê; bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA, Ðức Chúa Trời của các ngươi.’”
13 Chiều đến, các chim cút bay đến phủ cả doanh trại; sáng hôm sau, lại có một lớp sương phủ xung quanh doanh trại.
14 Khi lớp sương đó tan đi, kìa, trên mặt đồng hoang có một chất gì như một lớp mỏng mịn màng, mịn như bột phủ trên mặt đất.
15 Khi dân I-sơ-ra-ên thấy vậy, họ hỏi nhau, “Thứ gì vậy?” Vì họ không biết đó là thứ gì. Mô-sê nói với họ, “Ðây là bánh CHÚA ban cho anh chị em để ăn.
16 Ðây là thứ CHÚA đã truyền, ‘Mỗi người cần bao nhiêu, cứ lấy đủ dùng cho mình, khoảng hai lít cho mỗi người, cứ theo số người ở trong lều mà lấy đủ dùng cho mọi người.’”
17 Dân I-sơ-ra-ên làm như vậy. Một số lấy nhiều, một số lấy ít.