19 Mô-sê nói với họ, “Ðừng ai để vật ấy còn thừa lại đến ngày mai.”
20 Tuy nhiên, vẫn có một số người không nghe lời Mô-sê; họ để dành một phần đến sáng hôm sau; vật ấy bèn sinh giòi và bốc mùi hôi thối; do đó Mô-sê giận họ.
21 Vậy sáng nào cũng thế, họ đi ra hốt lớp bột ấy làm lương thực cho mình, ai cần bao nhiêu thì hốt bấy nhiêu; nhưng khi ánh nắng mặt trời bắt đầu nóng, lớp bột ấy liền tan chảy.
22 Ðến ngày thứ sáu, họ lấy số lượng gấp đôi, mỗi người bốn lít. Khi những người lãnh đạo hội chúng đến hỏi Mô-sê,
23 ông trả lời họ, “Ðây là điều CHÚA đã truyền: ‘Ngày mai là ngày yên nghỉ, ngày Sa-bát thánh để tôn kính CHÚA, hãy nướng món gì anh chị em muốn nướng, nấu món gì anh chị em muốn nấu, những gì còn dư hãy để dành cho sáng mai.’”
24 Vậy họ để dành bột ấy đến sáng mai, y như Mô-sê đã truyền cho họ. Bột ấy không bị hôi thối và cũng không sinh giòi.
25 Mô-sê nói, “Hãy lấy bột ấy mà ăn hôm nay, vì hôm nay là ngày Sa-bát để tôn kính CHÚA. Hôm nay anh chị em sẽ không thấy bột ấy ngoài đồng.