30 Vậy dân chúng nghỉ ngơi trong ngày thứ bảy.
31 Nhà I-sơ-ra-ên gọi vật ấy là man-na. Nó giống như hột ngò, màu trắng, có mùi vị tựa bánh tráng tẩm mật ong.
32 Mô-sê nói, “Ðây là mệnh lệnh CHÚA đã truyền, ‘Hãy lấy hai lít man-na giữ lại cho những thế hệ về sau, để chúng thấy thứ lương thực Ta đã nuôi các ngươi trong đồng hoang, khi Ta đem các ngươi ra khỏi xứ Ai-cập.’”
33 Vậy Mô-sê nói với A-rôn, “Xin anh lấy một cái bình, đổ hai lít man-na vào trong đó, rồi đặt bình ấy trước mặt CHÚA, và giữ như vậy từ thế hệ nầy qua thế hệ khác.”
34 Theo như lệnh CHÚA đã truyền cho Mô-sê, A-rôn đặt bình ấy trước Chứng Cớ, để lưu giữ.
35 Dân I-sơ-ra-ên ăn man-na bốn mươi năm, cho đến khi họ vào trong xứ có thể canh tác được. Họ cứ ăn man-na cho đến khi họ tiến vào bờ cõi xứ Ca-na-an.
36 Một ô-me là một phần mười của một ê-pha.