17 Mô-sê đưa dân ra khỏi trại để gặp Ðức Chúa Trời. Họ đến đứng nơi chân núi.
18 Vả, lúc bấy giờ cả Núi Si-nai đều tỏa khói mịt mù, vì CHÚA đã ngự xuống trong một luồng lửa. Khói từ ngọn núi bốc lên như khói ra từ một lò lửa, trong khi cả núi rung chuyển dữ dội.
19 Ðang khi tiếng kèn càng lúc càng lớn, Mô-sê thưa chuyện, và Ðức Chúa Trời đáp lời ông trong tiếng sấm.
20 CHÚA ngự xuống trên đỉnh Núi Si-nai. CHÚA gọi Mô-sê lên đỉnh núi, và Mô-sê đi lên đó.
21 Bấy giờ CHÚA phán với Mô-sê, “Hãy đi xuống và cảnh cáo dân: đừng vượt qua lằn ranh xông lên núi để nhìn CHÚA, kẻo nhiều người sẽ chết.
22 Ngay cả các tư tế muốn đến gần CHÚA cũng phải làm cho mình nên thánh, bằng không CHÚA sẽ đánh phạt họ.”
23 Mô-sê thưa với CHÚA, “Dân không được phép lên Núi Si-nai, vì chính Ngài đã cảnh cáo chúng con rằng, ‘Hãy đặt giới hạn quanh núi và biệt riêng nó ra thánh.’”