4 Nếu trong thời gian làm nô lệ, chủ cưới vợ cho người ấy, rồi vợ người ấy sinh cho người ấy con trai và con gái, khi ra đi vợ và con người ấy sẽ thuộc về chủ, người ấy chỉ ra đi một mình.
5 Nhưng nếu người ấy nói, ‘Tôi thương chủ tôi, vợ tôi, và các con tôi. Tôi không muốn ra đi làm người tự do,’
6 thì chủ người ấy sẽ đem người ấy đến trước mặt các quan tòa. Người ấy sẽ được dẫn đến bên cổng hoặc khung cửa, rồi chủ người ấy sẽ lấy dùi xỏ lủng tai người ấy, và người ấy sẽ phục vụ chủ suốt đời mình.
7 Khi một người bán con gái mình làm tỳ nữ, người con gái ấy sẽ không được tự do ra đi như các nam nô lệ.
8 Nếu nàng không được lòng chủ, và chủ không thương nàng nữa, chủ phải cho nàng được chuộc lại. Chủ không có quyền bán nàng cho dân ngoại, bởi vì chủ đã đối xử bất công với nàng.
9 Nếu chủ muốn dành người con gái đó cho con trai mình, chủ phải đối xử với nàng như con gái của mình.
10 Nếu chủ cưới một người phụ nữ khác làm vợ, chủ không được quyền cắt giảm phần lương thực, quần áo, và quyền làm vợ của nàng.