20 Ông lấy con bò con họ đã làm thiêu trong lửa, nghiền nó thành bột, rải bột ấy trên mặt nước, rồi bắt dân I-sơ-ra-ên uống nước ấy.
21 Mô-sê nói với A-rôn, “Dân nầy đã làm gì anh, mà anh đã khiến họ phạm một tội nặng như vậy?”
22 A-rôn đáp, “Xin chúa của tôi đừng nổi giận. Chính ngài cũng đã biết dân nầy, họ luôn có khuynh hướng xấu.
23 Họ nói với tôi, ‘Hãy làm cho chúng tôi một vị thần để đi trước dẫn đầu chúng tôi, vì Mô-sê, người đã đem chúng tôi ra khỏi xứ Ai-cập, chúng tôi không biết đã có chuyện gì xảy đến cho ông ấy rồi.’
24 Vì thế tôi nói với họ, ‘Ai có vàng, hãy gỡ nó ra.’ Vậy họ đưa vàng cho tôi, tôi thảy nó trong lửa, và nó thành ra con bò con nầy.”
25 Khi Mô-sê thấy dân chúng sống quá buông tuồng, vì A-rôn đã để họ sống buông tuồng như thế, đến nỗi họ đã trở thành trò cười cho kẻ thù của họ,
26 Mô-sê đến đứng nơi cổng trại và hỏi, “Ai có quyết tâm chỉ phụng thờ CHÚA chăng? Ngươi ấy hãy theo tôi.” Tất cả các con cháu của Lê-vi đều tụ họp quanh ông.