15 Các giám thị của dân I-sơ-ra-ên đến gặp Pha-ra-ôn và kêu nài, “Tại sao bệ hạ đối với bầy tôi của bệ hạ như vậy?
16 Người ta không cung cấp rơm cho bầy tôi của bệ hạ, mà lại bảo, ‘Hãy đúc gạch đi!’ Xin bệ hạ xem, bầy tôi của bệ hạ đã bị đánh đập như thể dân của bệ hạ có lỗi vậy.”
17 Nhưng ông quát tháo, “Các ngươi là quân lười biếng, quân biếng nhác. Thế nên các ngươi đã nói, ‘Chúng tôi phải đi dâng tế lễ lên CHÚA của chúng tôi.’
18 Bây giờ hãy đi ra và làm việc. Các ngươi sẽ không được phát rơm nữa, nhưng các ngươi phải nộp đủ số gạch như trước.”
19 Các giám thị của dân I-sơ-ra-ên nhận biết họ đã gặp phải oan khiên khi bị bảo, “Các ngươi phải nộp đủ số gạch mỗi ngày.”
20 Vừa khi họ rời khỏi Pha-ra-ôn, họ gặp Mô-sê và A-rôn đang chờ họ.
21 Họ nói với hai ông, “Cầu xin CHÚA chứng giám và đoán phạt các ông. Các ông đã làm cho chúng tôi trở nên hôi hám trước mặt Pha-ra-ôn và triều thần của ông ấy. Các ông đã trao thanh gươm vào tay họ, để họ giết chúng tôi.”