4 Ếch nhái sẽ nhảy trên mình ngươi, trên mình các quần thần ngươi, và trên mình dân ngươi.’”
5 CHÚA lại phán với Mô-sê, “Hãy nói với A-rôn anh ngươi, ‘Hãy cầm cây gậy của anh, rồi đưa tay anh ra trên các sông ngòi, các kinh rạch, các hồ ao, khiến cho ếch nhái ngoi lên trên xứ Ai-cập.’”
6 Vậy A-rôn đưa tay ông ra trên những nơi có nước ở Ai-cập; ếch nhái bèn ngoi lên và nhảy tràn khắp xứ Ai-cập.
7 Các phù thủy cũng dùng các pháp thuật của họ làm được như vậy; họ khiến ếch nhái ngoi lên khắp nơi trong đất Ai-cập.
8 Bấy giờ Pha-ra-ôn gọi Mô-sê và A-rôn vào và nói, “Hãy cầu nguyện xin CHÚA khiến ếch nhái rời khỏi ta và dân ta, ta sẽ để dân đi để dâng tế lễ lên CHÚA.”
9 Mô-sê nói với Pha-ra-ôn, “Xin bệ hạ cho tôi biết khi nào bệ hạ muốn tôi cầu nguyện cho bệ hạ, cho quần thần bệ hạ, và cho dân bệ hạ, để ếch nhái rời khỏi bệ hạ và các cung điện của bệ hạ, mà chỉ ở dưới Sông Nin thôi.”
10 Ông nói, “Ngày mai.”Mô-sê đáp, “Sự việc sẽ xảy ra y như lời bệ hạ nói, để bệ hạ biết rằng không có một vị thần nào giống như CHÚA là Ðức Chúa Trời của chúng tôi cả.