5 CHÚA ấn định thời gian và bảo rằng, “Ngày mai CHÚA sẽ làm điều ấy trên cả nước.”
6 Ngày hôm sau, CHÚA làm y như vậy. Tất cả các súc vật của dân Ai-cập đều chết, nhưng các súc vật của dân I-sơ-ra-ên không chết một con nào.
7 Pha-ra-ôn ra lịnh điều tra, và nầy, không một con nào trong các súc vật của dân I-sơ-ra-ên bị chết. Dầu vậy lòng của Pha-ra-ôn vẫn cứng cỏi; ông không chịu để dân ra đi.
8 CHÚA phán với Mô-sê và A-rôn, “Hãy hốt hai nắm tro trong lò, để Mô-sê tung tro ấy trong không khí trước mặt Pha-ra-ôn.
9 Tro ấy sẽ biến thành bụi bặm trên khắp xứ Ai-cập, và chúng sẽ làm cho ung nhọt nổi lên và mưng mủ trên cơ thể loài người và loài thú trong khắp xứ Ai-cập.”
10 Vậy họ lấy tro trong lò và đứng trước mặt Pha-ra-ôn; Mô-sê tung nó lên trong không khí. Tro ấy làm cho cơ thể loài người và loài thú nổi ung nhọt và mưng mủ.
11 Các phù thủy không thể đứng nổi trước mặt Mô-sê, vì họ bị ung nhọt, bởi ung nhọt cũng nổi trên mình các phù thủy giống như mọi người dân Ai-cập.