1 “Lạy CHÚA, nếu con biện luận với Ngài, Ngài sẽ thắng. Tuy nhiên, con vẫn xin trình bầy lời biện luận. Tại sao người gian ác hưng thịnh? Tại sao người phản phúc lại sống ung dung?
2 Ngài đã trồng chúng nó, chúng đâm rễ, Lớn lên, sinh hoa kết quả. Ngài ở gần miệng lưỡi chúng, Nhưng cách xa lòng dạ chúng.
3 Nhưng lạy CHÚA, Ngài đã biết con, Ngài nhìn thấy con, Ngài đã thử và biết lòng con ở với Ngài. Xin Ngài tách chúng nó ra như cừu dành cho lò sát sinh, Xin Ngài biệt riêng chúng ra cho ngày chém giết.
4 Đất nước phải khô héo cho đến bao giờ? Cỏ khắp đồng phải úa tàn cho đến khi nào? Thú rừng và chim chóc bị quét sạch Vì dân cư gian ác, Vì chúng nói: ‘Ngài không thấy điều gì chúng ta làm.’
5 Nếu con chạy đua với người chạy bộ Mà còn mỏi mệt vì họ, Thì làm sao đua nổi với ngựa? Nếu con chỉ vững tin trong đất nước trù phú, Thì con sẽ ra sao trong rừng rậm sông Giô-đanh?
6 Ngay cả dòng họ con và nhà cha con, Ngay cả họ cũng phản bội con, Ngay cả họ cũng gọi sau lưng con: ‘Đồ say rượu!’ Con đừng tin họ Khi họ dùng lời ngon ngọt nói với con.”
7 Ta đã từ bỏ dân Ta, Ta đã bỏ cơ nghiệp Ta, Ta đã giao dân Ta yêu quý Vào tay kẻ thù chúng.