9 Người mẹ sinh bảy con bủn rủn, Thở ngắc ngoải. Mặt trời nàng đã lặn giữa ban ngày, Nàng xấu hổ, tủi nhục. Những người sống sót, Ta sẽ phó cho gươm kẻ thù chúng sát hại.” Đấy là lời CHÚA.
10 Mẹ ơi, khốn khổ cho con, vì mẹ sinh con ra Làm người phải tranh cãi và biện luận với cả đất nước! Con không cho ai vay mượn, cũng không vay mượn ai, Thế mà mọi người đều khinh rẻ con.
11 CHÚA phán: “Ta chắc sẽ giải cứu con vì phúc lợi chung, Ta chắc sẽ khiến kẻ thù van xin con Trong thời hoạn nạn khó khăn.
12 Ai có thể bẽ gãy sắt được, Sắt và đồng từ phương bắc?
13 Ta sẽ cho quân thù cướp sạch của cải kho báu các ngươi, Khỏi phải đền bù, Vì mọi tội lỗi các ngươi phạm Trong khắp bờ cõi các ngươi.
14 Ta sẽ khiến các ngươi phục vụ kẻ thù mình Trong một xứ các ngươi chưa hề biết, Vì cơn giận Ta đã bốc lửa, Cháy phừng thiêu đốt các ngươi.”
15 Lạy CHÚA, Ngài biết con! Xin Ngài nhớ đến con và chăm sóc con, Xin Ngài báo thù những kẻ khủng bố con, Xin Ngài nhẫn nại với con và cho con được sống, Xin Ngài nhớ con đã chịu sỉ nhục vì Ngài.