1 Về Mô-áp. CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: “Đáng thương thay cho thành Nê-bô đổ nát! Thành Ki-ri-a-tha-im xấu hổ vì bị chiếm đóng, Thành trì kiên cố nhục nhã, tan hoang!
2 Danh tiếng Mô-áp không còn nữa. Tại Hết-bôn, chúng bàn mưu hại Mô-áp: ‘Nào, chúng ta hãy tận diệt dân này, xóa bỏ Mô-áp trên bản đồ các nước!’ Thành Mát-mên, ngươi cũng sẽ than khóc, Gươm đao sẽ đuổi theo ngươi!
3 Dân thành Hô-rô-na-im kêu than: ‘Điêu tàn và đổ nát tan hoang!
4 Mô-áp sụp đổ rồi!’ Tiếng kêu than vang đến thành Xoa.
5 Trên đường lên thành Lu-hít, Chúng không ngừng khóc lóc. Trên đường xuống thành Hô-rô-na-im, Sự tàn phá gây nên bao tiếng la thất thanh.
6 Hãy trốn chạy thoát mạng! Hãy sống như lừa rừng trong sa mạc!
7 Vì ngươi cậy vào công lao của cải mình, Nên chính ngươi cũng sẽ bị chiếm đóng. Thần Kê-mốt của ngươi cũng sẽ đi đày Cùng với các thầy tế lễ và quan cận thần.