17 Hết thảy các nước lân bang, Và mọi người nghe danh Mô-áp, Hãy chia buồn với nó: ‘Ôi, gậy uy quyền, gậy vinh quang đã gẫy đổ!’
18 Hỡi nàng Đi-bôn ngự chễm chệ, Hãy bước xuống khỏi ngai vinh hiển, Ngồi dưới đất khô cằn. Vì kẻ hủy diệt Mô-áp Đã xông lên đánh ngươi, Tàn phá các thành trì kiên cố của ngươi.
19 Hỡi nàng A-rô-e ngự chễm chệ, Hãy đứng nơi đường cái trông chờ, Hãy hỏi những người chạy thoát, cả nam lẫn nữ: ‘Chuyện gì đã xảy ra?’ ”
20 “Mô-áp nhục nhã vì đã bị tàn phá. Hãy khóc lóc kêu than! Hãy loan báo khắp vùng sông Ạt-nôn: Mô-áp bị hủy diệt!”
21 Cả vùng cao nguyên bị trừng phạt: Các thành Hô-long, Gia-xa, Mê-phát,
22 Đi-bôn, Nê-bô, Bết Đíp-lát-tha-im,
23 Ki-ri-a-tha-im, Bết Ga-num, Bết Mê-ôn,